
Phút 86 trận tứ kết, Neymar nhận bóng từ đồng đội ở thế quay lưng lại với hướng cầu môn Colombia. Kĩ thuật thượng thừa giúp Neymar có pha khống chế bóng và che bóng khéo léo nhưng anh không ngờ rằng, từ phía sau hậu vệ Zuniga của Colombia đã lao tới thúc thẳng đầu gối vào sống lưng của mình. Pha triệt hạ của Zuniga khiến Neymar nằm vật xuống sân, tay trái giữ chặt lấy đốt sống gần hông, đôi mắt nhắm nghiền và miệng liên tục hét lên những tiếng đau đớn. Ngay cả khi được các bác sỹ đội tuyển đưa vào khu y tế, Neymar cũng không thể dậy nổi và anh chỉ biết ôm mặt khóc.


Một chấn thương không hề đơn giản, thậm chí là vô cùng nguy hiểm. Bởi nếu như điểm tác động của đầu gối Zuniga thấp hơn 2cm thì Neymar hoàn toàn có thể phải đối mặt với bi kịch tàn phế và ngồi xe lăn suốt phần đời còn lại. Nhưng nó vẫn đủ để Neymar chia tay sớm VCK World Cup mà tất cả kì vọng anh sẽ là ngôi sao sáng nhất giải đấu, đủ để tiền đạo này phải rời xa sân cỏ gần 3 tháng. Và quá đủ để trở thành điểm khởi đầu cho bi kịch vài ngày sau đó của Selecao.
Có 1 luồng quan điểm cho rằng, kể cả khi có Neymar trên sân thì Brazil cũng khó đánh bại được một tuyển Đức sở hữu lực lượng đồng đều với chất lượng cao, lại đang đạt đỉnh phong độ. Quan điểm này đúng nhưng chưa đủ. Bởi chỉ cần 1 cầu thủ ở đẳng cấp bậc nhất như Neymar hiện diện trên sân thì Die Mannschaft cũng không thể ung dung mà chơi thứ bóng đá san bằng tất cả như cách mà họ đã thể hiện. Ít nhất, Joachim Low cũng phải cắt cử 1 đến 2 học trò để tập trung phong tỏa Neymar.
Và quan trọng hơn, với Neymar có thể thi đấu, Scolari cũng không phải đối mặt với vô số bài toàn về chiến thuật và nhân sự để rồi cuối cùng ông lại chọn một hướng đi sai, dẫn tới thất bại thảm hại cho Selecao. Có Neymar – một nghệ sĩ đích thực trên sân, người có thể tạo ra thứ xung lực mạnh mẽ lan tỏa tới các đồng đội xung quanh anh, Brazil chắc chắn sẽ đối đầu với người Đức bằng một tâm thế khác, bằng một lối chơi khác. Thay vì chịu trận để rồi… vỡ trận.

Bình luận